Có chú ốc sên nhỏ
Bò trên phím lá xanh
Thì thầm câu hỏi lá
“Sao cậu chẳng vươn cành?”
Sen đá kia đáp khẽ
“Tớ ôm lấy thân thôi
Yêu chính mình nhỏ bé
Cứ như thế được rồi”
Ốc sên cười khúc khích
“Tớ đi khắp mọi nơi
Mang căn nhà xinh xắn
Che chở tớ giữa đời”
Chú ốc sên chậm rãi
Mang căn nhà lên cao
Chui vào trong kẽ lá
Tránh cơn gió rì rào
Sen đá cười khúc khích
Vươn lá che nắng vàng
Ốc sên thu mình lại
Cùng cất tiếng cười vang
Tiếng chuyện trò thật khẽ
Nghe đâu đó quanh đây
Dưới sớm mai nắng chiếu
Sưởi ấm lấy nơi này
Tác giả: Li Phan